Tuổi trẻ rực rỡ, tươi đẹp khi bước vào gia đình 37HUP

Ngày viết:
Đánh giá post

  Ngay từ khi đang là một cậu học sinh cấp 3, tôi đã có ước nguyện được vào HUP. Thời gian cứ thế trôi đi, ngay khi nhận được thông tin trúng tuyển của Trường, tôi đã  tưởng tượng về một cuộc sống xa nhà. Đỗ đại học mở ra một tương lai “màu hồng” cho các cô cậu học sinh phổ thông nói chung và cũng như tôi- “tân sinh viên” đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ song giảng đường đại học là một chân trời mới, thách thức mới, cuộc sống sinh viên cũng khác hoàn toàn so với thời học sinh, bắt buộc tôi phải tập làm quen với nó. Ngay khi đặt chân lần đầu lên mảnh đất Hà Nội, tôi dường như bị choáng ngợp bởi khung cảnh tấp nập ở đây, dòng người đông đúc khiến tôi có chút nhớ quê nhà. Và còn bất ngờ hơn nữa khi tôi đặt chân đến cổng trường, trường không tiện nghi hiện đại như những gì mà tôi nghĩ mà nó mang nét đẹp cổ kính, được bao phủ bởi màu vàng…

  Và tình cờ đang lướt mạng xã hội thì tôi thấy bài chia sẻ của bạn về chương trình phát sách của Ban Liên Lạc HUP, lại đúng lúc chưa tìm được tài liệu, tôi nhanh tay đăng kí nhận sách và hồi hộp mong chờ đến ngày đó. Tôi đến buổi gặp mặt và ở đây tôi gặp được rất nhiều anh chị và các bạn cùng quê. Trái ngược với sự rụt rè khi mới lên Hà Nội, tôi đã vô cùng thoải mái nói chuyện khi tất cả đều là những người con xứ Nghệ. Ngay khoảnh khắc ấy tôi đã tự nhủ sẽ cố gắng để trở thành thành viên của Ban Liên Lạc.

  Khi đã trở thành một phần của Ban Liên Lạc, tôi mong muốn góp sức mình vào sự phát triển của Ban Liên Lạc, ở đây không đơn giản chỉ là Hội mà còn là nhà, là nơi gắn kết tất cả các thành viên. Sự tận tình của các anh chị thế hệ trước giúp cho những thành viên mới như tôi cảm thấy gần gũi và bắt nhịp với hoạt động của Hội nhanh hơn. Những kỉ niệm đáng nhớ nhất chắc là những chuyến đi, những sự kiện tổ chức và cả…những lời “nhắc nhở” của anh chị. Những chuyến đi là những trải nghiệm đầu đời, nơi tôi có thể phóng tầm mắt của mình ra xa hơn, nơi giúp tôi thư giãn, chia sẻ nhiều hơn với mọi người. Còn khi đến một ngày kỉ niệm nào đó, cả Hội sẽ cùng nhau góp ý tưởng, sức mình để tổ chức một sự kiện vừa vui, vừa ý nghĩa lại thêm gắn kết mọi người. Sau mỗi hoạt động đấy, chúng tôi đều học hỏi được rất nhiều, đặc biệt là nhờ những lời nhắc nhở từ các bậc làm anh làm chị. Đó là hành trang vô cùng quan trọng để mỗi người ngày càng hoàn thiện bản thân và cũng bởi vậy mà tôi càng quý trọng và biết ơn các anh chị hơn. Tất cả những thứ ấy đối với tôi là những trải nghiệm tuyệt vời, là những kí ức không bao giờ quên…

 

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây